Khi nhiều người nghĩ đến chứng rối loạn tăng động, thiếu tập trung, họ hình dung ra một đứa trẻ mất kiểm soát đang chuyển động liên tục, làm rối tung các đồ đạc và làm phiền mọi người xung quanh. Nhưng thực tế phức tạp hơn nhiều.
Một số trẻ ADHD rất hiếu động, trong khi những trẻ khác ngồi yên lặng – với sự chú ý cách xa hàng dặm. Một số tập trung quá nhiều vào một nhiệm vụ và gặp khó khăn khi chuyển nó sang việc khác. Những trẻ khác chỉ thiếu chú ý ở mức độ nhẹ, nhưng quá bốc đồng.
Câu hỏi: Ai trong số những trẻ này có thể bị ADHD?
A. Cậu bé hiếu động, nói không ngừng và không thể ngồi yên.
B. Người mơ mộng yên lặng ngồi vào bàn làm việc và nhìn chằm chằm vào không gian.
C. Cả hai.
Câu trả lời: C là đáp án đúng
Trẻ ADHD có thể:
– Không chú ý, nhưng không hiếu động hoặc bốc đồng.
– Hiếu động và bốc đồng, nhưng có thể chú ý.
– Thiếu chú ý, hiếu động và bốc đồng (dạng ADHD phổ biến nhất).
Những trẻ chỉ có các triệu chứng ADHD thiếu chú ý thường bị bỏ qua, vì trẻ không gây rối. Tuy nhiên, các biểu hiện thiếu chú ý gây ra hậu quả: bị phụ huynh, giáo viên khiển trách vì không tuân theo chỉ dẫn, không thực hiện theo đúng quy định; học kém; hoặc xung đột với những trẻ khác vì không chơi theo luật.