“Vì mục tiêu không có trẻ nào bị bỏ lại phía sau!” không chỉ là một khẩu hiệu mà còn là một cam kết mạnh mẽ của Thành Nhân. Mỗi trẻ em là một thế giới độc đáo với những khả năng và nhu cầu riêng. Chúng tôi tin rằng mỗi em đều có tiềm năng để học hỏi và phát triển, và chúng tôi cam kết sẽ hỗ trợ mỗi bước đi của các em thông qua cách tiếp cận phân tích nhiệm vụ. Điều này giúp học tập trở nên dễ tiếp cận hơn, đồng thời tăng cường khả năng tự lập và thành công của trẻ. Dưới đây là một số yếu tố chính của phân tích nhiệm vụ:
1. **Xác định Nhiệm vụ**: Xác định kỹ năng hoặc nhiệm vụ cần học. Điều này bao gồm từ kỹ năng cơ bản đến phức tạp, từ học chữ cái đến giải quyết vấn đề toán học.
2. **Phân chia Nhiệm vụ**: Chia nhỏ nhiệm vụ thành các bước nhỏ và quản lý được. Mỗi bước đủ nhỏ để trẻ có thể hiểu và thực hiện một cách độc lập sau khi được hướng dẫn.
3. **Sắp xếp Tuần tự**: Sắp xếp các bước theo trình tự logic hoặc theo cấp độ khó dần. Điều này giúp đảm bảo rằng trẻ có thể xây dựng kiến thức và kỹ năng từ cơ bản đến nâng cao.
4. **Đánh giá và Phản hồi**: Theo dõi tiến trình và cung cấp phản hồi thường xuyên. Điều này bao gồm việc nhận diện những bước nào trẻ thực hiện tốt và những bước nào cần thêm sự hỗ trợ.
5. **Thích ứng dựa trên Nhu cầu Cá nhân**: Sửa đổi hoặc thích ứng nhiệm vụ dựa trên nhu cầu và tốc độ học của từng trẻ. Điều này bao gồm việc thay đổi độ khó của nhiệm vụ, thời lượng hỗ trợ, hoặc cung cấp thêm nguồn hỗ trợ như công nghệ hỗ trợ, nhân sự hỗ trợ.
Bên cạnh đó Thành Nhân sử dụng các mức hỗ trợ phù hợp với nhu cầu của trẻ để tạo cho trẻ khả năng thực hiện thành công nhiệm vụ. Mỗi loại gợi nhắc phục vụ cho nhu cầu và khả năng khác nhau của từng trẻ ở từng nhiệm vụ cụ thể. Dưới đây là chi tiết về mỗi mức độ:
1. **Gợi nhắc thể chất toàn phần**: Đây là mức độ hỗ trợ cao nhất, trong đó giáo viên hoặc hỗ trợ viên cung cấp hỗ trợ trực tiếp và toàn bộ thông qua việc cầm tay, nâng đỡ, hoặc hướng dẫn cơ thể trẻ thực hiện một nhiệm vụ. Điều này thường cần thiết khi trẻ mới bắt đầu học một kỹ năng hoặc khi các em gặp khó khăn lớn.
2. **Gợi nhắc thể chất một phần**: Mức độ hỗ trợ này giảm bớt so với gợi nhắc toàn phần. Giáo viên có thể cung cấp hỗ trợ nhẹ nhàng, chẳng hạn như đặt tay lên vai hoặc cổ tay của trẻ để hướng dẫn trẻ. Điều này giúp các em dần dần học cách thực hiện nhiệm vụ một cách độc lập hơn.
3. **Gợi nhắc bằng cử chỉ**: Ở mức độ này, giáo viên sử dụng cử chỉ như chỉ tay, ra hiệu, hoặc biểu hiện khuôn mặt để hướng dẫn trẻ. Điều này giúp trẻ phát triển khả năng hiểu và phản ứng với các cử chỉ không lời, một kỹ năng quan trọng trong giao tiếp hàng ngày.
4. **Gợi nhắc bằng ngôn ngữ**: Gợi nhắc bằng ngôn ngữ bao gồm việc sử dụng lời nói hoặc hướng dẫn bằng miệng để nhắc nhở trẻ về những gì cần làm. Điều này có thể bao gồm việc cung cấp chỉ dẫn chi tiết hoặc đặt câu hỏi kích thích suy nghĩ. Mức độ này phù hợp khi trẻ có khả năng xử lý và áp dụng thông tin nghe được.
5. **Gợi nhắc bằng hình ảnh**: Đây là mức độ hỗ trợ ít trực tiếp nhất, nơi trẻ được hướng dẫn thông qua hình ảnh, hoặc ký hiệu. Hình ảnh có thể là một công cụ mạnh mẽ để hỗ trợ học tập, đặc biệt là với những trẻ có khả năng hình dung tốt hoặc có sở thích học qua hình ảnh.
Trong thực hành, giáo viên và hỗ trợ viên thường sử dụng một sự kết hợp của các phương pháp này tùy thuộc vào nhiệm vụ cụ thể và nhu cầu cá nhân của trẻ. Quan trọng nhất là luôn theo dõi tiến trình và thích ứng phương pháp hỗ trợ để tối ưu hóa học tập và phát triển độc lập của trẻ.