Cha mẹ yêu thương, quan tâm và bảo vệ con cái, điều đó tưởng chừng là đơn giản nhưng thực chất lại phức tạp vô cùng. Không phải cứ yêu và thương là đủ, cũng chẳng phải cứ quan tâm chăm sóc từng li từng tí là đúng, mà một trong những điều thật sự cần là sự thấu hiểu.
🤱 Trẻ “Tự kỷ” rất cần sự thấu hiểu cũng như là giúp đỡ từ cha mẹ của mình nhiều hơn các bạn đồng trang lứa, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc các em ấy cần sự bảo bọc đôi khi là quá mức của cha mẹ. Thành Nhân hiểu rằng bất kỳ cha me hay người chăm sóc của một em “Tự kỷ” nào cũng sẽ cố gắng bảo vệ con em mình thật tốt.
Nhưng cha mẹ ơi! Hãy một lần lắng nghe xem con mình!
Hỏi xem liệu cha mẹ có làm con khó chịu hay không?
Liệu con có cần cha mẹ bảo bọc con nhiều như thế không?
👉 Sau đây Thành Nhân sẽ có một câu chuyện thực tế kể cho các bạn đọc nghe.
Ở một Thành Phố lớn, nơi gia đình của một bé “Tự kỷ” sinh sống. Nơi đây luôn tràn ngập tiếng cười và sự hạnh phúc, nhưng câu chuyện đằng sau ấy liệu có ai hiểu được.
🌙 Tối hôm ấy, sau khi xong bữa tối, trong khi đã lên phòng, Tôi đã cùng ngồi lại cùng với người nhà gia đình, nghe mẹ em ấy kể những câu chuyện…
👩 “Cô chỉ có một đứa con này thôi nên cô cưng chiều nó dữ lắm. Mà từ khi biết nó mắc chứng “Tự kỷ”, cô càng chiều, bảo bọc nó kĩ hơn. Tại hồi đó cô nghĩ là trẻ “Tự kỷ” sợ giao tiếp, sợ tiếp xúc với nhiều người nên cô cho ít cho con mình tiếp xúc với mọi người xung quanh lắm, như là cô “cách ly” con mình với xã hội vậy á *cười*
Một lần nọ cô dẫn con bé đi chơi ở công viên giải trí, vì sợ con bé sẽ đi lạc mất, nên lúc nào cô cũng nắm chặt tay con bé hết. Rồi con bé đòi chơi đu quay, mà cô thì đang bị chóng mặt nên chẳng thể nào dẫn con bé đi được hết, mà cũng không thể cho con bé đi một mình, rồi hai mẹ con cô cũng chẳng thể chơi được trò đó.
🗣 Có người bảo cô là cô đang bảo vệ con bé quá mức, nhưng mà cô cũng chẳng để tâm. Bởi con mình nó cần sự bảo vệ đó, mà đối với bậc phụ huynh việc bảo vệ con cái của họ là một chuyện hết sức bình thường, đó là một dạng của tình thương. Mà đối với cô, đó không phải là sự bảo vệ quá mức, đó chỉ là việc mà cha mẹ của một bé “Tự kỷ” nên làm.
📒 Tôi và cô đã cùng chia sẻ và tâm sự với nhau rất nhiều điều. Cho đến khuya muộn, lúc Tôi chuẩn bị về, Tôi đã xin cô cho lên gặp em ấy một tí. Rồi cô dẫn Tôi lên, nhưng mà bé ấy đã ngủ mất rồi. Trong một lúc vô tình, Tôi thấy được một quyển sổ nhỏ rớt dưới kẹt bàn, trên sổ ghi tựa là “Nhật kí”.
✒️ Bên trong ấy là những hình vẽ nguệch ngoạc mà Tôi chẳng thấy rõ, nhưng đặc biệt ở cuối cuốn sổ ấy có vài dòng chữ, những nét chữ chưa cứng, chưa thẳng hàng, chắc hẳn là của em ấy rồi. Em ấy viết…
🥺 “Mẹ ơi, hôm nay mẹ dẫn con đi công viên vui ơi là vui luôn!
🥺 Nhưng mà con vẫn muốn chơi đu quay cơ, lần sau mẹ cho con chơi nha. Với lại, con cũng không có muốn lúc nào cũng nắm tay mẹ đâu!
🥺 Con muốn được chạy nhảy như mấy bạn cơ, con hứa là con sẽ hong có chạy lung tung đâu, hứa với mẹ luôn á!
😉 Mà mẹ ơi!
😉 Con nghĩ là con đủ lớn rồi, con có thể cố gắng làm nhiều việc để tự giúp đỡ bản thân nhiều hơn. Con nói vậy không phải là không cần sự bảo vệ từ mẹ nữa, mà con cần mẹ ủng hộ và giúp đỡ con tự lập nhiều hơn á, con cảm ơn mẹ nhiều nha!”
Các bạn đọc thấy thế nào khi mà cha mẹ hoặc người chăm sóc các em ““Tự kỷ”” bảo vệ các em ấy “quá mức” như thế.
Hãy cho chúng tôi biết các bạn đọc nghĩ thế nào dưới phần comment nha! 👇